Kết quả tìm kiếm cho "rơi máy bay cỡ nhỏ"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 2829
Từ lâu, tàu hỏa đã gắn liền với những định kiến: Toa xe cũ kỹ, mua vé khó khăn và ít ưu đãi. Điều này không sai nếu nhìn về thực tế nhiều năm trước – cảnh xếp hàng dài mua vé, lo ngại "cò vé", hay đổi trả rườm rà tại ga. Chính những rào cản ấy đã đẩy tàu hỏa vào danh sách "lạc hậu" so với máy bay hay ô tô.
Trải qua bao thăng trầm, nghề dệt thổ cẩm truyền thống của đồng bào Khmer vẫn được các nghệ nhân lưu truyền, gìn giữ cho đến ngày hôm nay.
Thốt nốt là loại sản vật thiên nhiên ban tặng cho vùng Bảy Núi An Giang. Đã là “của trời”, thì nhiều vô số kể, chỉ cần bỏ công chứ chẳng tốn kém gì. Vậy nên, xứ này mấy mươi năm thịnh hành nghề leo cây thốt nốt. Thậm chí, nói đây là “nghề gia truyền” cũng không sai!
Cạnh Đền - vùng đất một thời được xem là chốn “thâm sơn cùng cốc”, bởi nơi đó không chỉ có rừng xanh một dãy che phủ một vùng rộng lớn mà còn “kỳ quái, hiểm nguy...”
GS.BS, Liệt sĩ Đặng Văn Ngữ là biểu tượng của trí tuệ, đạo đức cách mạng, là nhà khoa học sẵn sàng xả thân trong cuộc chiến giành độc lập của dân tộc, dành trọn cuộc đời cho các công trình nghiên cứu về bệnh sốt rét, xây dựng nền móng cho ngành ký sinh trùng...
Ngày 27/7, tại thành phố biển Jeddah (Saudi Arabia), Carlo Biado đã đánh bại Fedor Gorst với tỷ số 15-13 trong trận chung kết để giành danh hiệu vô địch thế giới lần thứ 2. Anh cũng trở thành cơ thủ Philippines đầu tiên nâng cao chiếc cúp này hai lần.
Sáng 27/7, trong chương trình công tác tại tỉnh Quảng Trị, Thủ tướng Phạm Minh Chính đã làm việc với Ban Thường vụ Tỉnh ủy Quảng Trị về kết quả thực hiện nhiệm vụ 6 tháng đầu năm 2025, phương hướng, nhiệm vụ thời gian tới, giải quyết các kiến nghị, đề xuất, tạo điều kiện, động lực cho Quảng Trị phát triển bứt phá.
Mắm là món đặc trưng của vùng quê Nam Bộ; có nhiều loại mắm cá quen thuộc, ngoài ăn sống, nấu lẩu…, thì mắm chưng được xem là món ăn dân dã nhưng khá “hao cơm” trong bữa cơm gia đình.
Mùa mưa, núi Cấm (tỉnh An Giang) khoác lên mình chiếc áo mới xanh thẳm và tỏa hương trái ngọt. Hàng ngày, người dân “chốn bồng lai” này vẫn cần mẫn chăm sóc vườn cây ăn trái, kiếm thêm thu nhập từ thiên nhiên hào phóng.
Tôi gọi dì bởi dì cũng trạc tuổi mẹ tôi. Qua hai lần gặp - một lần ở bệnh viện khi dì chăm chồng bệnh, một lần tại căn nhà ở phường Rạch Giá, bằng giọng miền Tây chân chất, mộc mạc, dì kể chuyện có đầu có đuôi, có tình tiết đủ để tôi hiểu về cuộc đời một người đàn bà Nam bộ mang cái tên giản dị: Hai Hoa.
Công tác chăm lo người có công với cách mạng không chỉ là trách nhiệm mà còn là nét đẹp trong truyền thống văn hóa, đạo lý của dân tộc Việt Nam. Những thành quả đạt được thể hiện sự tri ân sâu sắc, tạo động lực để toàn xã hội tiếp tục chung tay, góp sức xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu mạnh, nhân văn và nghĩa tình.
Tôi cất tiếng khóc chào đời trong nước mắt của cả gia đình tiễn mẹ tôi đi mãi sau khi sinh tôi. Khi tôi còn đỏ hỏn, bà nội đã vượt hàng ngàn cây số, ôm chiếc túi vải nhỏ lặn lội từ quê ra đón tôi về nuôi. Không có mẹ trong những năm tháng đầu đời, nhưng tôi may mắn có ông bà nội thay cha mẹ thương yêu suốt một đời.